“Năng lượng sống của tôi là tình yêu”

SGTT - Câu chuyện của Kim Oanh, người phụ nữ có nụ cười quyến rũ, tràn đầy sức sống trước hết là câu chuyện của “người đàn bà trong tình yêu”, một tình yêu đủ sức làm nên điều kỳ diệu, và những kinh nghiệm đời thường gần gũi nhất để nuôi dưỡng tâm hồn

Mười chín tuổi đoạt giải hoa khôi thể thao với biết bao lời mời gọi hấp dẫn, tại sao Kim Oanh không ở lại Hà Nội để tiến thân trong con đường nghệ thuật, mà trở về Hải Phòng chọn nghiệp kinh doanh?

Ngay từ nhỏ tôi đã biết chia lẻ cuộc đời thành những hành trình nhỏ để đạt tới điều mình muốn. Khi chị Phương (ca sĩ Thu Phương – NV) đi Hà Nội học, cuộc sống hai chị em đang rất gắn bó trở nên quá chơi vơi với cô bé 12 tuổi như mình. Những ngày cô đơn dõi theo từng bước đi của chị, những trải nghiệm không giản đơn, tôi vừa ngưỡng mộ, vừa cảm nhận rõ sự mong manh, bất ổn của đời nghệ sĩ. Cùng mẹ tảo tần từ sáng sớm đến đêm khuya với một quán ăn nhỏ trên một đoạn đường dài để cáng đáng gia đình, lo toan cho anh Minh và chị Phương học ở Hà Nội, tôi đã ngấm dần thiên hướng kinh doanh từ mẹ, và cả sự lo toan, gánh vác của người phụ nữ trong gia đình. Chính bố mẹ, bằng sự nỗ lực của bản thân, như một tấm gương trong để chị em tôi nhìn vào mà sống. Bố mẹ đã xây cho ba anh em sự gắn kết chặt chẽ, nâng đỡ nhau trong cả cuộc đời.

Giải hoa khôi đến cũng đầy áp lực, sáng sớm vừa mở cửa hàng là người ta đến dòm ngó, xì xào, soi mói, khiến tôi rất khổ sở. Tôi quyết định nói với mẹ: “Thôi mẹ đừng bán hàng nữa, rồi mẹ con mình sẽ tìm cách khác”. Tuần đầu tiên qua đi, bản năng sống, bản năng che chở mạnh mẽ đã giúp tôi tìm kiếm được công việc đầu tiên, tôi mừng còn hơn lúc được giải hoa khôi.

Có ba điều mà tôi cho là quan trọng nhất, đó là phải quản lý được quỹ thời gian một cách hợp lý; nhất quán trong quan điểm sống; và luôn tự nhắc mình là phụ nữ. Gia đình bao giờ cũng là ưu tiên số một của tôi, còn công việc, dù trắc trở, khó khăn, tôi luôn nghĩ là sẽ có cách giải quyết

Chính nhờ ở lại Hải Phòng mà chị đã gặp được “một nửa của mình”?

Lúc ấy cả hai đều đang rất chơi vơi trong việc tìm đường đi cho chính mình. Anh Dũng (em trai đạo diễn Trần Anh Hùng – NV) vừa ly dị vợ, bộ phim đầu tiên Chuyện tình kể trước lúc rạng đông của công ty anh sản xuất lại bị trục trặc, những người đầu tư rút lui, công ty hoàn toàn mất định hướng… Tình yêu oà đến khiến chúng tôi tin rằng có hai người sẽ giúp nhau vượt qua được khoảng thời gian khắc nghiệt đó, để cùng tiến về một hướng. Cả hai quyết định vào lập nghiệp ở Sài Gòn. Tôi chấp nhận yên ắng một thời gian, dồn sức gầy dựng, hỗ trợ sự nghiệp cho anh ấy và chăm con… Năm năm trải nghiệm vai trò làm vợ và hỗ trợ công việc cho chồng là năm năm tôi chạm tới sát nhất, mạnh nhất bổn phận của người phụ nữ. Thực sự lắng đọng sau tất cả mọi ồn ào, để hiểu mình là ai, mình phải làm gì. Đó cũng là năm năm làm việc hết sức mình của anh Dũng. Bình yên đã trở lại trong mái ấm của chúng tôi.

Lựa chọn tình yêu này, chị cũng đã chấp nhận hy sinh? Anh chị có gặp nhiều khó khăn khi hoà nhập vào một môi trường hoàn toàn mới lại đầy cám dỗ?

Mối tình của chúng tôi đầy trắc trở. Cả hai phía bố mẹ đều ngỡ ngàng, không đồng tình, vì tôi chỉ gặp anh hai tuần trước khi đi du học ở Úc với số tiền dành dụm chỉ đủ chi cho năm học đầu tiên. Về phía tôi, bố mẹ không đồng ý, vì lúc ấy tôi đã có quyết định đi du học nước ngoài. Bố mẹ vẫn nghĩ tôi là một đứa con gái đầy hoài bão, sao bỗng dưng khờ khạo đi theo một chàng trai vừa ly dị, vừa bấp bênh trong sự nghiệp. Dư luận cũng đè nặng lên chúng tôi, bởi sự tan vỡ của gia đình anh trước đó... Nhưng khó khăn của anh nhiều hơn tôi, nên anh cần một niềm tin lớn hơn, vì thế tôi phải hỗ trợ anh. Bản năng che chở trong tôi mạnh lắm. Nhiều khi tôi thấy tình thương tôi dành cho anh còn lớn hơn cả tình yêu. Tôi tự mang trách nhiệm phải ở bên cạnh anh trong mọi khó khăn. Cả hai đều hiểu rằng nếu mình hỏng, ngã, sẽ không có điều kiện làm lại từ đầu. Chấp nhận xây dựng từng bước, thận trọng, để bảo vệ sự an toàn của tình yêu trong một môi trường hoàn toàn mới, không gia đình và bạn bè thân thiết xung quanh cùng với những cám dỗ không thể đoán trước, chúng tôi xác định đi đâu, làm gì, suy nghĩ gì cũng có nhau…

Theo chị, làm thế nào để cho đi và nhận lại mà không bị tổn thương, không bị lỗi nhịp?

Lo toan cuộc sống hàng ngày đôi khi giết chết sự lãng mạn của tình yêu. Mỗi người cảm nhận sự cho đi và nhận lại khác nhau, nhưng quan trọng nhất là nó phải đến từ hai phía, nếu không bắt được nhịp với nhau thì nỗ lực bao nhiêu cũng thành vô ích. Muốn vậy, phải có sự cảm thông, chia sẻ, có cùng một hệ giá trị mà cả hai đều tôn trọng, nền tảng văn hoá, những thói quen, sở thích, và biết tự điều chỉnh mình. Có người bảo tôi sao chiều chồng quá vậy, tôi nghĩ tất cả đều tự nhiên thôi, như hơi thở vậy. Chồng tôi cảm nhận và trân trọng điều đó, anh cho tôi cảm giác được đền đáp. Anh luôn là người nhắc nhở rằng chúng tôi là hai người đang yêu nhau.

Điều gì giúp anh chị giữ được cảm giác đó, khi cả hai đều quá bận rộn vì công việc kinh doanh?

Chân thực với nhau, để làm cho nhau đẹp hơn, hoàn thiện hơn trong mắt nhau. Anh quan sát tôi rất kỹ, và phê bình thẳng thắn. Là người khá tinh tế và quan tâm đến thẩm mỹ, khi tôi quá mải mê kinh doanh đến mất cân bằng, anh nhắc nhở ngay: “Anh thấy lúc này eo em hơi tròn ra đấy, ăn nói cũng bớt nữ tính đi, ngồi dạy con học bài mà đầu óc cứ để đâu đâu”. Anh cũng hay nhận xét về kiểu tóc, vóc dáng của tôi. Chính những xót thương nho nhỏ ấy làm mình mong muốn phải đẹp hơn trong mắt anh. Dĩ nhiên người vợ cũng phải đón nhận sự phê phán của chồng một cách chân thành. Dần dần, tôi đã tập được thói quen mở cửa bước vô nhà là hít thở thật sâu để làm chủ được mình, cất hết công việc sang một bên, dẹp bỏ mọi vương vấn lo toan… Phụ nữ yêu bằng tai, đàn ông yêu bằng mắt. Nhìn nhau bằng sự thân thiện và thức tỉnh nhau khiến cho người ta nở hoa. Hạnh phúc gia đình như cái sân vườn sau nhà, chỉ có mình ngắm, mình cảm nhận. Muốn thế, phải tưới cây, chăm sóc hàng ngày. Bà cứ tưới cây mà ông cứ dẫm đạp lên thì làm sao hoa nở (cười).

Với Wrap & Roll, chuỗi nhà hàng kinh doanh hơn 40 món gói và cuốn các miền trong khung cảnh hiện đại, chị đã tạo được một dấu ấn riêng cho ẩm thực Sài Gòn với thực khách trong và ngoài nước. Kinh doanh có mang lại cho chị những giá trị cộng thêm hữu ích cho cuộc sống lứa đôi, cho bản thân và cộng đồng?

(Cười hạnh phúc) Ba năm, với tám chi nhánh nhà hàng và quầy hàng, và đang chuẩn bị ra hai chi nhánh nữa cuối năm nay, tôi không nghĩ là mình sẽ đi nhanh như thế. Điều khiến anh yêu tôi nhiều nhất chính là hai năm đầu đầy sóng gió, nhưng khi tôi bước vào kinh doanh, thì quan hệ hai vợ chồng đã phát triển sang một bước mới, ngoài tình yêu, còn là sự cảm thông, đồng lòng với nhau. Con đường kinh doanh của tôi luôn có bóng dáng của anh phía sau. Hạnh phúc của tôi là được làm điều mình muốn và được người thân yêu ủng hộ.

Nguyễn Thu Hương, giám đốc công ty truyền thông Nam Hương:

Một người phụ nữ đầy trách nhiệm với thương hiệu chị đang xây dựng, với gia đình, với bạn bè. Tôi ngưỡng mộ chị ấy về nghệ thuật … chăm sóc chồng!

Ca sĩ Quang Minh (anh trai):

Hãy bớt đi áp lực công việc, dành thời gian nhiều hơn cho cuộc sống, gia đình, bố mẹ. Bận bịu quá quên cả cúng giỗ ở nhà làm mẹ buồn đấy!

Với 200 nhân viên đang có, tôi thấy mình cũng là trụ cột của một gia đình lớn, ẩn chứa bao nhiêu gia đình nhỏ trong ấy. Với bản thân, mỗi ngày thức dậy là một ngày vui, vì có biết bao điều cần giải quyết đang chờ tôi. Những cái đích rất nhỏ ấy làm cuộc sống thi vị hơn. Đôi khi giật mình vì quá mải mê với những mục tiêu mà đánh mất chính mình, anh lại là người giúp tôi điều chỉnh bản thân, tìm lại những vẻ đẹp đã từng làm… chồng mê, để chúng tôi cùng yêu nhau theo kiểu… ngày xưa!

Bí quyết nào khiến chị luôn quyến rũ, tinh tế và tràn đầy sức sống như thế?

Có ba điều mà tôi cho là quan trọng nhất, đó là phải quản lý được quỹ thời gian một cách hợp lý; nhất quán trong quan điểm sống; và luôn tự nhắc mình là phụ nữ. Gia đình bao giờ cũng là ưu tiên số một của tôi, còn công việc, dù trắc trở, khó khăn, tôi luôn nghĩ là sẽ có cách giải quyết. Dù quản lý cả một chuỗi nhà hàng, nhưng tôi vẫn giữ thói quen tự đi chợ, tự vào bếp nấu ăn mỗi tuần hai, ba ngày ở nhà, vì chồng con tôi thích ăn ngon, ăn theo cách của mình. Tôi thích lang thang trong chợ Bến Thành, trò chuyện với những chị bán cá, bán rau. Thời gian trong bếp là lúc tôi thư giãn nhất. Đôi khi phải nỗ lực một chút để căn bếp của mình luôn ấm lửa. Khi cả gia đình quây quần bên mâm cơm do chính tay tôi nấu, con trai sẽ chấm điểm rất “nghiêm khắc” các món ăn của mẹ. Lúc ấy tôi thấy hạnh phúc nhất.

Đều là người nổi tiếng, quảng giao, bặt thiệp, chị có bao giờ sợ… mất anh ấy, và ngược lại? Chị nghĩ gì về sự ghen tuông của đàn ông và đàn bà?

Chúng tôi không có những quan hệ xã giao hời hợt để đỡ mất thời gian. Chồng tôi là người khá tự nhiên với phụ nữ, nên đôi khi tôi cũng hơi khó chịu. Nhưng tôi phải tự điều chỉnh mình ngay, vì hiểu rằng đó cũng là điều đầu tiên khiến tôi thích anh. Rất không công bằng nếu mình thành kiến với chính cá tính của anh. Tôi thường tự tìm cách lý giải xem chồng nghĩ gì về mình, để không còn cảm giác bất an. Ghen cũng có sự thi vị của nó, nếu mình biết chế ngự. Và tôi biết chồng tôi cũng thích tôi ghen, vì anh ấy hiểu rằng tôi luôn quan tâm đến anh.

Theo chị, điều gì giết chết tình yêu?

Sự không trung thực. Nếu có chuyện gì xảy ra, phải giải quyết trên sự trân trọng và yêu thương. Có những thứ không thể thoả hiệp nếu nó là vấn đề thuộc về cảm xúc. Đó là vũ khí để bảo vệ hôn nhân, và cũng là điều giúp chúng tôi gặt hái được thành công một cách độc lập.

Làm thế nào để không bị công việc cuốn đi quá xa thực tế mà mình muốn sống?

Vợ chồng tôi không lên kế hoạch quá xa, mà xác định rõ trong vòng ba năm tới sẽ làm gì cho công việc và hưởng thụ, hai kế hoạch này phải luôn song song, để có thể cảm nhận và thưởng thức cuộc sống ngay lúc này. Du lịch cả nhà với nhau mỗi năm hai lần cũng là khoảng thời gian thực sự sống với nhau, không bị ảnh hưởng bởi công việc, có điều kiện khám phá những sở thích của từng cá nhân để hiểu nhau hơn. Kinh doanh nhà hàng cũng cần sáng tạo để luôn đổi mới. Những chuyến đi xa giúp tôi quan sát xã hội bên ngoài, học hỏi để phục vụ cho công việc đang làm, đang sống.

Vậy bây giờ, chị sợ nhất điều gì?

Tôi chẳng sợ gì cả, chỉ sợ mình và chồng yêu nhau… ít đi thôi. Cuộc sống vốn đầy biến cố, không ai nói trước được điều gì. Phải gìn giữ để nuôi năng lượng sống của tôi là tình yêu.

thực hiện Kim Yến
hình ảnh Hải Đông

No comments:

Post a Comment

Lời Hay Ý Đẹp

* Cách giữ bạn tốt nhất là không phản bội bạn.
Khuyết Danh
* Tự ái là thuốc độc giết chết tình bạn.
HONORÉ DE BALZAC
* Dễ thăm viếng bạn bè hơn là sống chung với họ.
tục ngữ Trung Quốc
* Nếu anh muốn làm cho người bạn trở thành người nguy hiểm đối với anh, hãy để người bạn làm ơn anh một lần.
LEWIS E. LAWES
* Người ta có ba người bạn chắc chắn: cha, mẹ và vợ chung thủy.
J.R. LOWELL
* Bạn giả dối còn nguy hiểm hơn kẻ thù lộ mặt.
tục ngữ Nhật Bản
* Nỗ lực lớn nhất của tình bạn không phải là chỉ thẳng cho bạn thấy khuyết điểm mà là làm cách nào để cho bạn thấy được nó.
LA ROCHEFOUCAULD
* Không có người bạn tốt thì người ta không biết được lỗi lầm của mình.
tục ngữ Nga
* Với tình bạn thân thiết không có con đường xa.
tục ngữ CAMPUCHIA
* Những lời nói nhân nghĩa, những lời hứa nhân nghĩa nói ra rất dễ, chỉ trong hoạn nạn ta nói thấy tấm lòng thành của bạn bè.
La. KRULOV

References