Làm bồi bàn để tìm đường làm ông chủ

Nhìn vẻ bề ngoài, Phạm Vũ Phúc giống một công tử quen được chiều chuộng và sành điệu. Vậy nhưng cậu trai sinh năm 1987 đã kịp sở hữu hai quán cà phê vào loại hot ở Hà thành với cái tên rất dễ nhớ: Dice.

Điều đáng nói, cơ ngơi của Phúc bây giờ hoàn toàn do một tay cậu chắt chiu làm nên, không phải của “gia bảo” hay trên trời rơi xuống.

Tính cách quyết liệt và kiên trì của Phúc ảnh hưởng nhiều từ bố mẹ. Mẹ Phúc đang là một công chức nhà nước nhàn hạ thì bỏ ngang ra chợ kiếm sống để giúp gia đình qua cơn khó khăn.

Chợ Đồng Xuân cháy, mất cả vốn lẫn lời, mẹ lại tình nguyện ở nhà chăm sóc và dạy dỗ hai anh em Phúc. Con học bài nào mẹ học trước bài ấy để dạy. Đến khi các con vào cấp ba mẹ mới bắt đầu đi làm lại.

Bố Phúc, lúc ấy đã giữ một chức vụ khá quan trọng trong công ty, mẹ vẫn chấp nhận làm công việc thấp nhất: lao công để không ảnh hưởng đến uy tín của bố. Mẹ không nề hà việc gì, làm việc bằng ba bốn người khác để rút ngắn thời gian thử thách, mùa đông các loại nước tẩy rửa làm tay chân mẹ nứt toác.

Khi công việc của mẹ vừa được cải thiện thì tai hoạ lại ập xuống. Bố bị u não, liệt nửa người. Chạy chữa khắp nơi nhưng không ăn thua, bố về nhà. Ròng rã hơn một năm trời, bố kiên trì tập luyện với sự giúp đỡ của cả nhà, bắt đầu từ việc nâng từng đốt ngón tay một. Bố nhúc nhắc đi lại được cũng là lúc anh em Phúc bắt đầu vào đại học.

Phúc thi năm đầu, trượt. Thất vọng nhưng vẫn ôn thi tiếp và nung nấu ước mơ làm chủ. Thời gian đó, ngang qua quán cà phê Dice ở Giảng Võ của một người chủ Hàn Quốc Phúc rất thích mô hình này. Khách đến đây vừa hưởng tiện ích như những quán cà phê thông thường còn có thể thư giãn với rất nhiều trò chơi lạ liên quan đến xúc xắc.

Để tìm hiểu về nó, Phúc đã xin vào làm bồi bàn. Người quản lý không chấp nhận một nhân viên trắng trẻo, thư sinh có vẻ như “trói gà không chặt”. Chẳng còn cách nào khác, liên tục một tháng trời ngày nào Phúc cũng đến Dice uống cà phê và học tất cả các trò chơi của quán.

Vừa uống nước, vừa lân la hỏi chuyện nhân viên, Phúc nắm được hầu hết quy trình làm việc của một… bồi bàn. Sau một tháng, Phúc cạy cục nhờ bà chị họ viết hộ một lá đơn xin việc bằng tiếng Hàn và đích thân đem nộp cho ông chủ của Dice. Phúc được nhận vào làm với chức danh: bưng bê, pha chế, quét dọn và cả trông xe.

Có tiền dành dụm từ thời cấp ba làm gia sư, tiền lương của Dice và chút vốn của bố mẹ, Phúc tập chơi chứng khoán. Một người bà con làm ngân hàng khuyên Phúc góp vốn để họ chơi hộ nhưng cậu từ chối. Phúc lặng lẽ ghi tên học một lớp chứng khoán ngắn hạn và tự mình lên sàn. Sau một thời gian ngắn số vốn Phúc bỏ ra ban đầu đã được nhân lên gần gấp đôi.

Thời gian này Phúc vẫn giấu bố mẹ việc đi làm thêm của mình, bố mẹ hỏi cậu nói là đi làm gia sư hoặc đi học tiếng Anh. Mấy ngày Tết, quán chỉ đóng cửa mùng một, và mùng hai thì Phúc “đi chơi với bạn tiểu học”, mùng ba “đi chơi với bạn cấp hai”, mùng bốn “đi chơi với bạn cấp ba”… Có hôm đi làm về mệt bơ phờ vẫn phải lao vào dọn dẹp nhà cửa giống như “chuộc lỗi” vì đã trót “đi chơi” quá đà.

Phúc làm bồi bàn được một thời gian thì người chủ Hàn Quốc có ý định chuyển nhượng Dice. Ngay lập tức, cậu ngỏ ý muốn mua lại. Người chủ không tỏ ra tin tưởng Phúc, hơn nữa lúc đó cũng có khá nhiều đối tác muốn mua lại thương hiệu này với giá cao.

Phúc về, thức đêm làm một bản kế hoạch chi tiết, trong đó vạch ra các chiến lược cậu sẽ làm để phát triển Dice trong vòng 3 tháng, 6 tháng, 1 năm, 3 năm và 10 năm.

Gặp lại người chủ, Phúc trình bày bản kế hoạch của mình một cách chi tiết và ông ta đã bị cậu thuyết phục. Mất khoảng gần 10 lần thương thảo nữa, Phúc được nhượng lại Dice với cái giá chỉ bằng một nửa giá ban đầu người chủ đó đưa ra. Số tiền dành dụm trước nay được Phúc gom hết để mua Dice.

Kể từ lúc tiếp quản Dice, chưa đầy hai năm sau cậu đã nhân nó thêm một chi nhánh nữa ở Triệu Việt Vương. Tham vọng của Phúc là sẽ biến Dice thành một thương hiệu mạnh, trong đó không chỉ kinh doanh cà phê mà còn có thời trang, nhà hàng, spa v.v...

Hạnh Đỗ (tienphong)

No comments:

Post a Comment

Lời Hay Ý Đẹp

* Cách giữ bạn tốt nhất là không phản bội bạn.
Khuyết Danh
* Tự ái là thuốc độc giết chết tình bạn.
HONORÉ DE BALZAC
* Dễ thăm viếng bạn bè hơn là sống chung với họ.
tục ngữ Trung Quốc
* Nếu anh muốn làm cho người bạn trở thành người nguy hiểm đối với anh, hãy để người bạn làm ơn anh một lần.
LEWIS E. LAWES
* Người ta có ba người bạn chắc chắn: cha, mẹ và vợ chung thủy.
J.R. LOWELL
* Bạn giả dối còn nguy hiểm hơn kẻ thù lộ mặt.
tục ngữ Nhật Bản
* Nỗ lực lớn nhất của tình bạn không phải là chỉ thẳng cho bạn thấy khuyết điểm mà là làm cách nào để cho bạn thấy được nó.
LA ROCHEFOUCAULD
* Không có người bạn tốt thì người ta không biết được lỗi lầm của mình.
tục ngữ Nga
* Với tình bạn thân thiết không có con đường xa.
tục ngữ CAMPUCHIA
* Những lời nói nhân nghĩa, những lời hứa nhân nghĩa nói ra rất dễ, chỉ trong hoạn nạn ta nói thấy tấm lòng thành của bạn bè.
La. KRULOV

References